Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2008

Danh ngôn cổ


Đây là bộ sưu tập những di ngôn của danh nhân cổ, danh nhân thời kỳ Xuân Thu với rất nhiều những nhà tư tưởng, triết học lỗi lạc với những triết lý rất sâu sắc về con người, về tề gia, trị quốc, bình thiên hạ... Di ngôn của các vị vẫn được lưu truyền đời đời cho hậu thế.
BÙI-HÀNH-KIỆM
Kẻ sĩ cần nhất khí độ phải cho to, kiến thức phải cho rộng.
CHIẾN-QUỐC SÁCH
Không biết mà nói là ngu, biết mà không nói là hiểm.
CHU-HI
Cách trị nhà cốt ở hoà thuận, cách mưu sinh cốt ở siêng năng.
Ở đời có 3 điều đáng tiếcMột là việc hôm nay bỏ quaHai là đời này chẳng họcBa là thân này lỡ hư
CỔ NGỮ
Việc tốt nhất ở thế gian không gì bằng cứu người nguy cấp thương kẻ khốn cùng.
CÔNG-NGHI
Không lấy bậy của ai là giầu; Không bị nhục với ai là sáng
ĐÀM-TỬ
Kẻ xa xỉ thì giầu mà vẫn không đủ, người kiệm ước thì nghèo mà tiêu vẫn có thừa.
DỊCH KINH
Người hay ít nói, người nông nỗi nhiều lời.
GIA NGỮ
Chớ nói nhiều, nói nhiều lỗi nhiều.
Quân tử nói bằng việc làm, tiểu nhân nói bằng ngọn lưỡi.
HOÀI NAM TỬ
Trong thiên hạ có ba cái nguy: - Đức ít mà được ân sủng nhiều.- Tài kém mà ở địa vị cao.- Thân không lập được công to mà hưởng bổng lộc nhiều
HÁN THƯ
Muốn cho người không nghe chẳng gì bằng đừng nói, muốn cho người không biết chẳng gì bằng đừng làm.
HẬU HÁN THƯ
Nền không chắc mà tường không cao thì sự bại hoại nằm sẵn ở đó.
HỨA HÀNH
Tâm không bình an, khí không hoà nhã thì lời nói hay lầm lỗi
KHỔNG TỬ
Dở nhất trong cái đạo xử thế là không thấy cái lỗi của mình.
Hiếu thảo là nguồn gốc của đạo đức.
Kẻ sĩ không lo người đời chẳng biết mình mà chỉ sợ mình bất tài thôi.
Không oán trời, không trách người là quân tử.
Người khôn ngoan hỏi nguyên do lầm lỗi ở bản thân, kẻ dại khờ hỏi nguyên do ở người khác.
Người quân tử cầu ở mình, kẻ tiểu nhân cầu ở người.
Thấy người hay nghĩ sao cho bằng, thấy người dở tự xét mình có dở.
Đừng lo mình không có chức vị, chỉ lo mình không đủ tài để nhận lấy chức vị.
Gỗ mục không thể khắc.
Dùng thì đừng nghi, nghi thì đừng dùng.
Muốn biết người phải nghe họ nói.
Dụng nhân như dụng mộc.
KINH-VIÊN TIỂU-NGỮ
Kẻ có tính hay nghi ngờ đừng chớ cùng họ lo toan việc lớn.
LÃ KHÔN
Để tâm nghiền ngẫm mãi thì lẽ gì mà không nghĩ ra, kiên gan bền chí mãi thì việc gì mà làm chẳng nổi.
Việc làm nên trước mọi người, câu nói nên sau mọi người.
Kẻ hay hiếu danh, việc làm thường giả dố.i
Làm điều gì thành thật, thì bụng an ổn, mỗi ngày mỗi hay. Làm điều gì gian dối, bụng băn khoăn, mỗi ngày mỗi dở.
Ở đời cái gì thung dung thì còn, cấp bách quá thì mất. Việc mà thung dung thì có ý vị. Người mà thung dung thì sống lâu.
Làm việc nghĩa chớ kể thiệt hại. Luận anh hùng chớ kể hơn thua.
Tâm niệm trầm tĩnh thì lẽ gì nghĩ chẳng tới. Chí khí cao rộng thì việc gì làm chẳng xong.
Tầm thuật quý nhất là sáng suốt. Tướng mạo quý nhất là chính đại. Ngôn ngữ quý nhất là giản dị, Chân thật.
Khí kiêng nhất là hung hăng. Tâm kiêng nhất là hẹp hòi. Tài kiêng nhất là bộc lộ.
Tâm phải rộng để dung nạp người trong thiên hạ. Tâm phải công bằng để làm việc trong thiên hạ.Tâm phải trầm tĩnh để xét lý trong thiên hạ. Tâm phải vững vàng để chống lại những biến cố trong thiên hạ.
Việc sắp xảy ra mà ngăn được, việc đang xảy ra mà cứu được, đó là quyền biến. Chưa có việc mà biết việc sắp đến, mới có việc mà biết được việc sau, có tài năng. Định việc mà biết việc xảy ra thế này, thế nọ, như vậy là biết lo xa. Người như thế là người có kiến thức rộng rãi.
LÃ-TƯ-PHÚC
Có học vấn mà không có đạo đức là người ác, có đạo đức mà không có học vấn là người quê.
LÃO TỬ
Biết đủ trong cái đủ của mình thì luôn luôn đủ.
Biết người là trí, biết mình là sáng
Không có lỗi nào to bằng ham muốn; Không có tai hoạ nào to bằng không biết đủ.
Lo thắng người thì loạn; Lo thắng mình thì bình.
Lời thành thật thì không đẹp; Lời đẹp thì không thành thật.
LỄ KÝ
Sa chân thì chết đuối, sảy miệng thì chết oan.
Thấy lợi chẳng bỏ nghĩa, thấy chết chẳng đổi lòng là người quân tử
LUẬN HÀNH
Người quân tử chẳng sợ cọp mà chỉ sợ miệng kẻ gièm pha.
LUẬN NGỮ
Người quyền thế chỉ biết hùng dũng mà không biết nghĩa thì làm loạn. Người thường dân chỉ biết hùng dũng mà không biết nghiã thì trộm cướp.
Lúc nhỏ khí huyết chưa sung túc phải giử gìn sắc dục. Lúc lớn khí huyết đang hăng phải giử gìn việc tranh đấu. Lúc già khí huyết suy kém Phải giử gìn việc tham lam.
LỤC TÀI-TỬ
Nuốt được cái cay đắng trong cái cay đắng mới làm được hạng người trên loài người.
LỤC-THẾ-NGHI
Làm việc vô ích để cầu phúc không bằng làm việc có ích để cứu người.
LỮ HỒI
Tự khiêm người ta càng phục, Tự khoe người ta càng khinh.
LÝ-TIÊU-VIỄN
Xử những việc khó xử càng nên khoan dung ; Xử với người khó xử càng nên trung hậu ; Xử thời buổi khó khăn càng nên tự nhiên như vô tâm.
MẠNH TỬ
Đối với kẻ tự hại thân dầu nói cũng bằng thừa. Đối với kẻ tự liều thân dầu giúp cũng vô ích.
Kẻ sĩ mà còn quyến luyến sự yên vui thuận tiện cho xác thịt thì tâm lụy chí hèn không đáng được gọi là kẻ sĩ.
Nghiã nhân là ngọn đuốc soi đường cho thiên hạ.
Nhân tri sơ tính bổn thiện
Ngu thì người ta khinh, khôn thì người ta ghét; Khôn mà làm như ngu mới thật là khôn.
Người ta chẳng chịu làm điều dở về sau mới có thể làm được điều hay.
Đọc sách mà không chịu tinh tường suy nghĩ là vùi dập đi cái công phu của người xưa.
TĂNG TỬ
Mổi ngày ta xét ba điều : Làm việc cho ai có hết lòng không? Đối với bạn có vẹn chữ tín không ? Đạo thầy truyền có học không ?
TÔN TỬ
Biết người, biết ta, trăm trận trăm thắng
TRUNG DUNG
Nói phải nghĩ đến làm, làm phải nghĩ đến nói
Học cho rộng, Hỏi cho kỹ, Suy nghĩ cho cẩn thận, Phân biệt cho sáng suốt, làm việc cho hết lòng.
Làm bất cứ việc gì cũng phải suy nghĩ trước, Lời nói mà suy nghĩ trước thì không vấp váp, Việc làm mà tính trước thì không thất bại, Tính nết có định trước mới tránh được lỗi lầm.
Về nghệ thuật can gián:Khiến người ta nể lời, Không bằng khiến người ta tin lời.Khiến người ta tin lời, Không bằng khiến người ta vui vẻ nhận lời.Đem họa phước mà răn dọa là khiến người ta sợ.Đem lý lẽ mà răn dụ là khiến người ta tinDùng tâm lý mà giác ngộ là khiến người ta vui lòng mà nghe theo.
VƯƠNG DƯƠNG MINH
Chúa tể của Thân là Tâm, Điều của Tâm phát ra là Ý, Bản thân của Ý là Tri, Ý để vào đâu là Vật.
Có ba thứ ngu dốt :Không hiểu biết những gì mình đáng biết.Hiểu biết không rành những gì mình biết.Hiểu biết những gì mình không cần biết.
Ba điều hạnh phúc : Một Thân xác khỏe mạnh, một Tinh thần tự do, một Trái tim trong sạch.
Làm thầy thuốc lầm thì giết một người, làm thầy địa lý lầm thì giết một họ, làm thầy chính trị lầm thì giết một nước, làm văn hóa lầm thì giết cả một đời.
Danh vi lớn , không mang lấy mãi. Công việc lớn, không nên gánh lấy mãi. Quyền thế lớn, không nên giử lấy mãi. Uy thế lớn, không nên bám lấy mãi.
Người biết Đạo tất không khoe. Người biết Nghĩa tất không Tham. Người biết Đức tất không thích tiếng Tâm lừng Lẩy.
Điều dưỡng cái KHÍ lúc đang giận. Đề phòng CÂU NÓI lúc sướng mồm. Lưu tâm SỰ NHẪM lúc bối rối. Biết dùng ĐỒNG TIỄN lúc sẳn sàng.

0 nhận xét:

.